Đọc xong quyển này mình chính thức là fan ruột tác giả. Giọng văn của ông hay quá, đầy tri thức được trau chuốt tỉ mỉ phức tạp đến mức nhiều lúc đọc mình không hiểu là câu đó đang nói gì luôn =)) phải đọc đi đọc lại câu đó vài lần mới thấm được ý ông là gì. Đặc biệt ông viết nhiều câu hay quá đọc mà thấm thấm tận xương ngọt tận tủy. Một tác phẩm đọc xong cảm giác thỏa mãn vô cùng huhu. Ngàn sao cho tác phẩm này!
Một tác phẩm giàu tính châm biếm, giễu nhại. Có khá nhiều câu nói của nhân vật chính, chàng André-Louis, khiến tôi lấy làm thích thú về cách anh ta nhìn nhận một vấn đề. Sự sáng suốt và khiếu khôi hài của anh gộp lại cũng đủ tạo nên một sự thu hút cho tác phẩm này.
Thứ duy nhất tôi không hài lòng chính là mô-típ xây dựng nhân vật chính quá hoàn hảo, quá đa tài. Ý tôi không phải rằng André là một con người quá đỗi lương thiện, mà chính là khả năng làm gì cũng có thể làm tốt của anh.
Nói chung, đây vẫn là một tác phẩm đáng đọc để giết thời gian.
Lần đầu cầm cuốn sách này là lúc mình đi đường sách. Mình giở 1 trang bất kỳ và đọc được 1 đoạn :" đám đông có thể đập phá, bạo loạn nhưng đám đông không thể đem đến quyền lực vững bền vì quyền lực đòi hỏi những phẩm chất mà đám đông ko có" -Bị ấn tượng và ko thể ngừng suy nghĩ về việc sẽ mua cuốn sách này. Mới đọc mình hơi bị thất vọng vì cách sử dụng từ ngữ khác với những gì mình đã thích với những cuốn trước mình đọc- cầu kỳ và kiểu cách. Nhưng rồi mình thấy quen dần và cảm thấy thích thú vì đơn giản cầu kỳ, kiểu cách, giả tạo là phonh cách của những nhà quý tộc-đúng đối tượng của cuốn sách. Cộng thêm tình tiết xoay vần biến đổi dồn dập tạo lên cốt truyện lôi cuốn, lời đối đáp châm biếm thông mình khiến mình bật cười ko biết bao lần.... chỉ có thể nói là quá tuyệt vời. Vừa đọc xong mình đã muốn đọc lại ngay lập tức nhưng đành kìm nén để dành.
Khi đọc review thì thấy mọi người khen rất nhiều, nhưng đến khi đọc thì mình lại thấy hơi khô khan, khó đọc một chút. Có lẽ mình không hợp với phong cách viết của phương tây, hoặc do mình quá kì vọng vào tác phẩm cũng nên?
Mình đọc được vài chương đầu thì bắt đầu chán vì đây không phải gu của mình, nhưng phải công nhận là giọng văn của tác giả rất đặc biệt và không hề nhẫm lẫn được với các tác giả khác, rất tài tình và lôi cuốn.
Nếu có thời gian chắc chắn mình sẽ đọc tiếp, mong là sẽ mang lại nhiều xúc cảm hơn hiện tại :3
Mình đã từng đọc Này chiến trận,Này cuồng si mình thấy Scaramouche - Kiếm sĩ không trái tim khác hơn một chút, thay đổi theo kiểu tích cực. Đây là câu chuyện về André-Louis Moreau.Cuộc đời của André-Louis Moreau dù là một nhà diễn thuyết, một anh hề, một kiếm sĩ hay một chính trị gia thì lúc nào cũng liên quan đến cuộc cách mạng. Và đó là cái hay của tác phẩm.Không những thế mình còn rất ấn tượng với bìa sách,đẹp và thể hiện được nội dung của câu chuyện. Một cuốn sách rất hay, đáng để đọc để ngẫm nghĩ và chiêm nghiệm.
Mình trải qua 3 phần của tác phẩm với đủ loại cảm xúc. Phần "Luật sư" là sự kinh ngạc dành cho tài hùng biện của André-Louis và có chút hả hê, cổ vũ anh bộc lộ thiên bẩm, vạch trần giới quý tộc độc quyền. Phần "Diễn viên" thì không thích lắm, hơi lan man cho đến đoạn Aline xuất hiện trở lại cùng với Hầu tước de La Tour d'Azyr dự báo dông bão sắp tới. Phần "Kiếm sĩ" cùng với cuộc cách mạng tư sản vào hồi gay cấn thì những chương truyện cũng dồn dập theo, gần như không thể ngừng đọc được.
Điểm mình tâm đắc với tác phẩm này chính là hệ thống nhân vật được khắc họa sống động, rõ nét. Vì giới hạn từ nên mình chỉ nói một phần cảm nhận về 2 nhà kiếm sĩ "không trái tim" và Aline.
<spoiler>
André-Louis Moreau: một nhân vật chính đầy năng khiếu, nhưng điểm khiến mình thực sự thích André lại vì con người anh không hoàn hảo. Không phải anh không có trái tim, mà vì anh đeo một lớp mặt nạ Scaramouche quá điêu luyện. Anh cũng biết tức giận, biết nổi nóng, biết xem thường, cũng bị kích động. Dù nhận mình là một con người lý trí, anh vẫn mắc những sai lầm do bị cảm xúc chi phối, vẫn làm những việc do tình cảm mách bảo. Anh biết rõ hơn ai hết thái độ của anh đối với Hầu tước là do thù ghét cả nhân, chả liên quan gì đến những lý tưởng to tát như yêu nước thương dân. Anh cũng kiêu ngạo, coi thường người khác, và có thể nói ra những lời mắng mỏ khinh thường. Anh dự tính được nhiều chuyện, tự tin vào bản thân nhưng không lường trước được mọi việc, vẫn bị hiểu lầm che mắt. Anh cũng không phải Thánh mà có thể thay đổi bản chất của cuộc cách mạng tư sản Pháp theo một đường hướng lý tưởng tốt đẹp hơn. Một André không toàn vẹn như vậy, đến cái kết cuối truyện càng khiến cho mình trân trọng anh hơn. Anh cuối cùng, cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé trong dòng chảy lịch sử, cũng phải lo lắng cho tính mạng mình trong sự điên cuồng của cuộc chiến.
Hầu tước de La Tour d'Azyr: nhân vật này xuất hiện với mọi sự xấu xa đổ dồn hết về ông vì ông là kẻ thù của nhân vật chính, và ông chỉ được bi
Ảnh bìa của sách rất đẹp đã thể hiện được sự cô đơn của nhân vật chính André-Louis Moreau, chất lượng giấy cũng được, tên sách rất ấn tượng. Nội dung thì trên cả tuyệt vời, tuy diễn ra trong bối cảnh của cuộc cách mạng tư sản Pháp nhưng không hề khô khan như nhiều cuốn sách khác. Tác giả xây dựng lên 2 nhân vật rất tài tình với tính cách và tài năng nổi bật. Thông điệp lớn nhất của sách là lòng vị tha của con người được thể hiện bằng việc André-Louis Moreau tha chết cho hầu tước de La Tour d' Azy khi phát hiện ra sự thật về thân thế của mình.
So với Này Chiến Trận, Này Cuồng Si thì Kiếm Sĩ Không Trái Tim của tác giả Rafael Sabatini quả là đã đem tới cho tôi một sự ngạc nhiên không nhỏ. Tôi cứ tưởng tác giả là người theo đuổi dòng love story chứ? Tác giả đã biến cuốn tiểu thuyết trở thành một bữa tiệc xa hoa của chính trị, triết học và cả văn học với vô số những chiêm nghiệm, triết lý, ẩn dụ. Nhân vật chính đưa chúng ta đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác và kết thúc quả là một cú nổ. Thế mới biết hiện thực và lý tưởng quả là khác xa nhau quá nhiều và con người đôi khi chỉ là thằng hề của cuộc đời.
Đây là một cuốn sách về cuộc cách mạng Pháp mà mình thấy được viết rất hay. Xuyên suốt cuộc đời của André-Louis Moreau dù là một nhà diễn thuyết, một anh hề, một kiếm sĩ hay một chính trị gia thì lúc nào anh cũng liên quan đến cuộc cách mạng- tôi đánh giá cao ở điều này vì đây là cuộc cách mạng không chỉ ảnh hưởng đến tất cả nhân dân Pháp mà là toàn thế giới. Giọng văn tuy hơi cầu kỳ nhưng diễn biến lại không quá rắc rối, phức tạp đưa người đọc vào một câu chuyện rõ rang hơn về một thời kỳ điên loạn của cuộc cách mạng. Một tác phẩm rất hay nữa là Những hung thần lên cơn khát cho những bạn nào muốn tìm hiểu thêm về cách mạng Pháp.
So với Này Chiến Trận, Này Cuồng Si thì Kiếm Sĩ Không Trái Tim quả là một sự nâng cấp. Quá hay, câu hỏi xuyên suốt về công lý, từ một luật sư bợ đỡ tôn sùng giới quý tộc, Andre-Louis, một luật sư đã sáng mắt khi trông thấy một bất công khủng khiếp, sau cái chết của người bạn anh quyết định thừa hưởng nhiệt huyết của cậu ta bằng cách canh tân nước nhà. Từ luật sư anh anh trở thành nhà diễn thuyết, với tài hùng biện anh kêu gọi lòng dân, khiến họ từ những con sói già cô độc thành một thể thống nhất. Nhưng rồi sự điên rồ của thế giới lại biến anh thành một gã hề mua vui. Công lý trở nên rất xa vời, khác với Này Chiến Trận, Này Cuồng Si - Kiếm Sĩ Không Trái Tim dữ dội với các âm mưu chính trường hơn rất nhiều, với sự phê phán mạnh mẽ nước Pháp thời Louis 16. Nó là một chặn đường dai dẳng mà công lý không phải là đích đến.
Phải thừa nhận tôi đã bị câu chữ của Rafael Sabatini thuyết phục, các câu thoại sắc xảo và đầy thông minh. Chân dung nước Pháp được diễn tả phong phú, các âm mưu đều được lý giải rõ ràng, chặt chẽ. Tôi thấy rõ một bức tranh bất công về giới quý tộc khi ấy, họ không nhìn vào luật pháp để vinh danh. Theo họ, luật là của nhà vua, nhà vua là quý tộc nên hiển nhiên quý tộc cai trị nước Pháp. Andre có tài nhưng sau cùng anh nhận ra mình bất lực đến đâu, không có công lý để được tìm. Chỉ có người tạo ra công lý. Bất công khi một người tài giỏi biến thành gã hề. Nhưng biết sao được khi đó là cuộc đời.
Tôi thật sự thích cuốn sách này, nốt nhạc thăng trầm vừa bi tráng, vừa da diết. Đúng là dấu son chói sáng trong sự nghiệp văn chương của Rafael Sabatini.
Tôi muốn dành lời khen tặng cho bìa sách, bìa sách phản ánh rất đúng với nội dung. Nhất là khi nhìn kỹ Andre, gương mặt anh đang rất buồn và cô đơn sau lớp mặt nạ.
Khi nhận sách mình đã rất ưng ý vì sách có chất lượng giấy tốt, mực in đều, đẹp và đặc biệt là bìa sách rất ấn tượng - một màu đỏ rực rỡ và hình vẽ trên bìa sách thì cực kì mềm mại và mơ mộng, dù nhân vật được vẽ mang dáng dấp một kiếm sĩ hơn, haha. Về nội dung thì miễn bàn, nó như một tấn trò đời lồng ghép và chồng chéo lên nhau, kịch xen lẫn kịch, gay cấn và hấp dẫn không kém gì việc được chứng kiến một vở kịch thực sự, đồng thời tác phẩm cũng cung cấp cho độc giả một cái nhìn khá bao quát về lịch sử Pháp, nhất là về chính trị. Đọc nó, bạn sẽ không chỉ muốn đọc một lần mà còn muốn cầm sách và đọc thêm nhiều nhiều lần nữa. Tác phẩm sẽ để lại ấn tượng rất mạnh với những ai đã đọc nó.
Đầu tiên vì quá ấn tượng với bìa sách nên đã nhanh chóng quyết định mua về đọc, không hề thất vọng tẹo nào khi bìa và nội dung đều quá tuyệt vời. Khi đọc đến quyển 2 - phần về kịch thì chẳng khác nào đang theo dõi một vở kịch thật sự đang diễn ra. Rất đúng chất Pháp, bạn nào nghiền nhạc kịch hoặc phim và kịch thể loại này sẽ không thể bỏ qua cuốn sách này.
Đồng thời cuốn sách cũng mang tới cho người đọc cái nhìn về lịch sử chuyển giao quan trọng giữa phong kiến và tư sản tại Pháp khiến người đọc cũng ít nhiều liên tưởng đến xã hội nước nhà cũng đầy biến động trong thời khắc chuyển giao chính trị. Mong là cuốn sách sẽ mang tới những kiến thức và trải nghiệm thú vị về xã hội về tính cách con người cho người đọc cũng như nó đã mang đến cho mình.